..♥: Sân chơi danh riêng cho 9a7 của tui :♥..
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

..♥: Sân chơi danh riêng cho 9a7 của tui :♥..

...┼:.♥.: Sân chơi của cộng đồng Mũi Né :.♥.:┼...
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Nàng lọ lem thời @

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 333
Age : 31
Registration date : 27/04/2008

Nàng lọ lem thời @ Empty
Bài gửiTiêu đề: Nàng lọ lem thời @   Nàng lọ lem thời @ Icon_minitime14/8/2008, 22:20

Vân nhẹ ngàng mở cửa xe taxi bước xuống. Cô ngước nhìn trước mặt, ngôi biệt thự to lớn và sang trọng đang trứoc mặt cô. Chưa bao giờ Vân thấy một ngôi biệt thự nào to và kiểu cách như thế. Loay hoay với ba bốn chiếc thùng carton chứa đồ đạc của mình rồi thì Vân cũng chất chúng gọn gàng rồi tiến về phía gần cửa, ở đó có một màn hình tivi nhỏ. Khẽ đưa tay bấm chuông cửa Vân chợt thấy màn hình tivi bật sáng, hình chị giúp việc xuất hiện trên màn hình tivi.

- Cô tìm ai thưa cô?

- Dạ tôi là Vân cháu của Chú Thịnh ạ! Nhờ cô báo dùm thím Trang vợ chú Thịnh dùm! - Vân khẽ đáp lại.

- Cô đợi chút tôi sẽ đi báo bà chủ.

Vân đứng tò mò ngó xung quanh. Trước cửa của ngôi biệt thự trồng hoa hồng đỏ rực chứng tỏ chủ nhà cũng khá có tâm hồn thiên nhiên. Bãi cỏ xanh mượt và êm như nhung dưới chân Vân. Một dãy tường lớn với những viên gạch xám hình vuông tròn cầu kỳ bao bọc cả căn biệt thự lớn khiến cho người ngoài chỉ có thể nhìn thấy những tầng lầu cao bên trong, nó tách biệt hẳn ngôi biệt thự với sự ồn ã bên ngoài. Sau 5 phút Vân đứng chờ đợi cánh cửa to lớn của ngôi biệt thự chợt mở rộng chầm chậm tự động. Trước mặt Vân một không gian thật đẹp và sang trọng đang hé dần.

- Mời cô vào! Ông bà chủ hiện cũng đang ở nhà! Tôi tên Ba. Cô gọi chị Ba cho thân mật nha cô Vân! - Chị Ba giúp việc dáng vẻ chắc nịch, da ngăm ngăm màu nâu mạnh khỏe nở nụ cười hiền lành nhìn Vân và cô cũng đáp lại bằng nụ cười và cái gật đầu nhẹ.

- Để tôi bưng đồ tiếp cô nghen! - Nói đoạn chị Ba cúi xuống chồng hai chiếc thùng lên làm một và bưng đi trước một hơi thật nhẹ nhàng. Vậy mà hôm qua Vân đã rất vất vả trước mấy cái thùng to đùng này. Cô vẫn tần ngần đứng lại đằng sau chi Ba đang xăng xái ôm đồ cô đi trước.

- Cám ơn chị Ba - Vân khẽ nói.

- Cô Vân vào đi chứ! - Chị Ba chợt quay lại giục Vân.

- À! Tôi biết rồi, chị Ba đi trước đi nha tôi sẽ theo sau chị - Vân đáp lại nhẹ nhàng.

Hít một hơi thật sâu Vân mím môi và thầm nghĩ " Vân! Mày sẽ bắt đầu sống ở nơi này kể từ hôm nay! Nào bước vào thôi!" và Vân khẽ bước theo sau chị Ba.

Chị Ba dẫn Vân đi dọc sân cô lạ lẫm nhìn hai bên: những chậu cảnh to lớn, mấy luống cau kiểng cao tít tắp, một hòn non bộ lớn với núi dá dựng đứng đang róc rách chảy nước, mấy cây si có lẽ đã già rễ nổi lên to đùng đang rũ xuống mặt nước trông thật dễ chịu. Hai bên đường dẫn vào ngôi biệt thự hoa mười giờ Pháp và hoa hồng đang nở rực thật đẹp. Đằng xa kia bên phía tay trái Vân thấy một căn nhà gỗ với bộ bàn ghế cây có lẽ là nơi chú Thịnh ra đó ngồi nghỉ ngơi cho yên tĩnh cũng nên, Vân thầm nghĩ. Xung quanh đó là một giàn hoa lan đủ loại cũng đang nở hoa tươi tắn. Lúc trước chú Thịnh cũng đã thích hoa lan rừng rồi thế nên Vân không lạ khi thấy nhiều hoa lan như thế trong sân của chú. Vân nhìn sang bên phải của sân một cái sân tennis cũng khá to và cạnh đấy là một hồ bơi lớn trên bờ là mấy chiếc ghế dựa dài mà Vân thường thấy chiếu trên tivi ở các khu resort hay bãi biển với những cây dù thật lớn. Cũng gần đó là một quầy bar nho nhỏ chắc là để phục vụ cho những bữa tiệc tùng nhỏ ngoài trời cũng nên. Chú Thịnh quả thật giàu có. Chợt tiếng chị BA cắt ngang dòng suy nghĩ vơ vẫn của Vân:

- Cô Vân tới phòng chính rồi, cô vào trong nha, ông bà chủ đang ở trỏng. Tôi đi ra hướng sau nhà để đồ dùm cô tạm cái đã - Chị Ba nói chuyện với Vân đậm chất miền Tây chất phác và hiền lành.

- Vâng! Cám ơn chị Ba. Làm phiền chị ghê!

- Phiền gì hả cô, bổn phận người giúp việc như tôi là phải làm thôi, mà cũng nặng nhọc gì đâu, mấy cái thùng đồ này nhẹ bẫng hà. Hồi trước đưới quê tôi gánh nước tưới lúa còn nặng nề gấp mấy nữa.Thấy cô nói chuyện dễ thương, hiền tôi thích lắm, cái gì cô cũng có kèm theo câu cảm ơn hết, tôi vui lắm. À! - như chợt nhớ tới việc để Vân vào nhà chị Ba lại tỏ vẻ sốt sắng - Cô Vân vào đi kẻo ông bà Thịnh chờ, tôi mà đứng nhiều chuyện vầy thể nào cũng bị bà chủ la hà, tôi đi đây! - Nói đoạn chị Ba tất tả quay đi.

Vân cười cùng chị, nhìn dáng vẻ chân chất của ngừoi phụ nữ quê mùa kia chợt cô thấy hơi đáng thương. Vân tháo đôi dép kẹp hơi sờn cũ nhưng sạch sẽ và đặt nó ngay ngắn bên canh bậc thềm lên cửa rồi bước nhẹ, mấy con chó Bẹc-giê to hơn cả Vân chồm lên dữ dội khi thấy người lạ, chúng sủa ầm ĩ , nhưng may mắn là chúng đã bị xích lại nếu không chắc Vân bị chúng tấn công mất thôi.

- Chị Ba! Ra chặn mõm mấy con chó Bẹc Giê lại dùm cái! Để nó sủa ông ổng điếc tai chết luôn hà! - Tiếng vọng oang oang có phần hơi dữ trong nhà có lẽ là của thím Trang vợ chú Thịnh.

- D...ạ..- Tiếng chị Ba đáp lời.

Vân khẽ bước hơi tránh xa mấy con chó Bẹc Giê đang chồm lên gầm gừ đáng sợ. Ngôi biệt thự lát gạch đen bóng mát lạnh cả bàn chân Vân. Vân bước vào nhà, đi nhẹ vào phòng khách, căn phòng khá sang trọng với bộ bàn ghế gỗ gụ bóng bẩy, chiếc ti vi LCD mỏng nhưng to thật to đặt trên chiếc bàn gỗ trước mặt ông bà Thịnh không xa, dàn loa hiện đại có lẽ công xuất cực lớn để hai bên. Ngôi nhà có kiến trúc vừa hiện đại vừa có phần hơi cổ với những bình gốm các cỡ đặt trên hốc tường gạch và trên lối dẫn lên cầu thang gỗ xoay tròn, một hòn non bộ giả nho nhỏ bên dưới chân cầu thang, một bụi chuối kiểng mà chậu hoa kèn trắng cùng những lớp sỏi trắng bên dưới, lớp kiếng trong đằng sau bụi chuối hắt ánh sáng chói vào. Vợ chồng ông Thịnh đang ngồi ở ghế, ông Thịnh đang đọc báo, thím Trang đang ngồi dũa móng tay với dáng điệu kiểu cách của người giàu có

- Dạ, con chào chú thím ạ! - Vân cất tiếng phá vỡ không gian hơi phần yên tĩnh.

- Vân hả cháu? - Ông Thịnh bỏ tờ báo xuống vẻ vui mừng và đứng lên bước lại gần Vân trong khi bà Trang vẫn thản nhiên ngồi dũa móng tay mà chẳng thèm liếc nhìn Trang một cái y như không hề biết sự có mặt của Vân.

Vân cũng không chú ý mấy tới thái độ đó của bà Trang mà đáp lại lời hỏi của ông Thịnh bằng nụ cười:

- Dạ, lâu quá rồi con mới gặp chú. Chú thím vẫn khỏe chứ ạ!

- Ừ! Cảm ơn cháu, chú thím vẫn khỏe lắm. Thực vui khi biết cháu chịu dọn tới nhà chú thím ở! - Ông Thịnh vồn vã nhìn Vân bằng đôi mắt trìu mến ấm áp - Kìa, bà quay sang nói chuyện với cháu một chút coi - Ông Thịnh quay lại phía bà Trang nhắc.

Khi ấy bà Trang mới bỏ đôi chân gác chéo xuống và cười nhạt nhẽo gượng gạo cùng Vân và buông lời:

- Ừ, cô cũng vui muốn...chết khi biết cháu sẽ tới nhà cô ở trọ dài hạn.

Vân chợt thấy sững người vì câu nói có phần coi rẻ của bà Trang dành cho cô. Nhưng Vân không trả treo lại, cô chỉ mỉm cười hiền lành. Thực ra Vân cũng chẳng muốn dọn tới nhà chú thím Thịnh chút nào đâu, mẹ Vân mất khi cô vừa năm tuổi, ba Vân một mình nuôi cô con gái nhỏ mà không đi thêm bước nữa bởi ông sợ cảnh " mẹ ghẻ con chồng". Vân lớn lên trong tình thương yêu của ông Tâm ba cô và cô cũng không hề làm ông phật lòng khi mà cô đã thi đậu thủ khoa của trường cấp ba nổi tiếng bật nhất nhì thành phố, cô là niềm hãnh diện của ba cô với mọi người. Năm nay nếu còn ở lại trường cũ thì Vân sẽ theo học lớp 12 - năm cuối của thời học sinh mơ mộng, thì đột ngột ba Vân nhận lệnh đi công tác theo công trình xây dựng lớn ở nước ngoài thế nên Vân đành nghe theo lời ba dọn tới nhà chú thím Thịnh ở tạm có lẽ trong vòng một năm tới hai năm cũng nên. Vì ông sợ Vân ở một mình sẽ buồn và ông không an tâm khi để cô con gái độc nhất lủi thủi một mình ở nhà. Chú Thịnh là anh em kết nghĩa của ba Vân thời còn kháng chiến, theo lời ba kể chú Thịnh đã cùng ba Vân xông pha trong bom đạn và nguy hiểm trong kháng chiến, cánh tay ba Vân vẫn còn một vết thương sâu do ba kể trong một lần bị địch càn quét nếu không có ba Vân che chắn kịp có lẽ chú Thịnh đã bị mất cánh tay trái, ba Vân đã đỡ dùm chú Thịnh mảnh đạn khi ấy. Và sau ngày ấy chú Thịnh biết ơn ba Vân lắm, họ xem nhau như anh em ruột thịt vậy. Kháng chiến kết thúc chú Thịnh được phân công làm thủ trưởng một công ty nhà nước sau này do chú Thịnh tổ chức khéo léo và tốt nên chú được điều động về Nam và làm giám đốc cho công ty cao su rồi sau đó làm chủ tịch ban quản trị. Có lẽ vì thế mà cơ ngơi của chú mới to lớn đến thế này. Còn ba Vân thì từ chối sự phân công làm giám đốc của công ty thực phẩm công nghệ lớn mà theo học lại cấp ba và rồi ông học đại học xây dựng, quen và cưới mẹ Vân tại miền Nam, nhưng khi mẹ Vân mất ba Vân cũng còn đang vất vả cho một công trình xây dựng đập nước ở tận miền Trung xa xôi. Vân không giận ba bởi vì Vân biết ông Tâm là một người cha mẫu mực và hết lòng thương con và ông rất quý trọng công việc của ông. Vân luôn cố gắng học thật tốt để không làm ông bận lòng.

Khi vừa tới đây nhìn vẻ sang trọng quá đỗi của căn nhà và sự xa hoa của chủ nó Vân biết có lẽ sắp tới cô sẽ sống những tháng ngày chưa hẳn bình yên nơi này và câu trả lời có phần rẻ rúng của bà Trang là minh chứng cho suy nghĩ không sai của cô.


Về Đầu Trang Go down
https://youme.mam9.com
 
Nàng lọ lem thời @
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
..♥: Sân chơi danh riêng cho 9a7 của tui :♥.. :: ..♥: Thế giới giải trí :♥.. :: ....♫ Tuổi trẻ thời @ ♫....-
Chuyển đến